Ngày thứ hai (2)
Edit: Quân
Beta: Yuyu
Các vị LS… Câu chuyện các cưng đạo diễn quá đáng sợ rồi đó, ta không tin đâu!!!
Mà có vài người bảo LZ đáng yêu, cảm giác có hiểu lầm gì ở đây thì phải.
Kẹo sữa là chuyện hồi bé tý, giờ ta hai mươi mốt tuổi rồi nhé. Biên quan không có điều kiện gì tốt, cũng không có nhiều chủ quán biết làm điểm tâm, hồi đầu thì muốn mà không có, sau lại không còn nghĩ tới nữa.
Luận bề ngoài, ta cũng không dính gì tới đáng yêu hết. Ta thừa nhận mình được coi là dễ nhìn, nhưng tuyệt đối thuộc diện anh tuấn đẹp trai mà hơm phải là đáng yêu nhá. Tụi oắt con nước W nghe tên ta đều khóc thầm đó được chứ?
Mặc dù nằm liệt hai năm, da của ta biến từ màu mật sang màu sữa bò, cơ bụng nhờ mười năm kiên trì ngày ngày thức dậy từ lúc gà gáy sáng sớm để rèn luyện cũng không còn… Nhưng ta còn chiều cao trên bảy thước rưỡi nhá! Bảy thước rưỡi rất cao, vượt xa chuẩn mực bình quân nhá!
Ặc, cái loại chiều cao tám thước ngang ngửa quan công như LZN không tính! Đấy là ngoại lệ luôn rồi!
Nói đến LZN, bữa tối, hắn đến thật.
Ta có hơi không hiểu nổi tại sao hắn phải tới đây, mà cũng có hơi nghi hắn đến ngược ta, bởi vì lúc ta đau khổ húp cháo, hắn! ăn! gan! ngỗng!
Ta còn tưởng hắn đến Tiêu Phòng Điện thì sẽ đồng cam cộng khổ cùng ta húp cháo loãng. Kết quả, trù phòng mở một gian bếp nhỏ làm cho hắn bốn món một canh! Nghĩ lại, hắn là hoàng đế, như vậy cũng tương đối hợp lý, nhưng ta vẫn thấy giận hết sức.
Dù có uống từng ngụm từng ngụm nhỏ xíu thì ta cũng húp hai ba hớp là hết sạch phần cháo của mình, nhưng ta vẫn phải ngồi im trước mặt hoàng đế, nhìn hắn chậm rãi ăn hết bốn món một canh.
Hoàng đế tương đối tuân thủ quy tắc ăn không nói, hết sức chuyên chú dùng cơm. Ta chỉ đành bưng mặt bé ngoan nhìn hắn, nội tâm thì cất cánh suy nghĩ miên man.
Nói thật, LZN ăn rất ưu nhã, nhưng lại không phải cảnh đẹp ý vui. Ý câu này là, động tác của hắn rất tiêu chuẩn, vừa nhìn là biết hài tử trong cung được dạy dỗ đàng hoàng, chỉ tiếc hắn quá cứng nhắc, thật không giống một người sống.
Người ăn mà cảnh đẹp ý vui nhất ta từng thấy… chắc là LZY hồi còn bé hỉ. Về phần nhà chúng ta, trừ mẹ ta là tiểu thư khuê các ra, ta với cha ta đều ăn chung với đám binh lính lỗ mãng trong quân, chẳng có tư thế gì đáng nói.
Ừa mờ, hình như từ khi tỉnh lại tới giờ chưa nghe tin tức gì của LZY, chừng nào gặp Tiểu X rồi hỏi luôn xem, dù sau cũng coi như bạn từ bé, với thân phận của hắn thì tiến cung sẽ dễ hơn một ít, biết đâu có thể thường lui tới.
Rốt cuộc, ta đợi được LZN uống xong ngụm canh cuối cùng, phất tay bảo Lâm mụ dọn bàn. Hình như tới lúc này, hắn mới phát hiện đường nhìn của ta, sóng lớn không sợ mà liếc nhìn lại ta, vừa lúc thấy được Lâm mụ nhanh nhẹn cuốn đi bát cháo.
Hoàng đế: Hoàng hậu chỉ ăn mỗi thứ này?
Ta: Thần, thần, thần…
Má ơi! Lại kẹt nữa!!! Nô tì… không được, nói không nên lời!!!
Hoàng đế: Thần.
Ta: A?
Hoàng đế: Thần là tốt rồi.
… Hóa ra chữ “thần” đêm qua là có ý này.
Ta: Thân thể thần chưa khỏi, chỉ có thể ăn như vậy.
Ta vừa nói, ánh mắt vừa bay về phía các món ăn đang bị Lâm mụ dọn đi. Ôi chao, ngao ngao. Ôi ôi, cá nấu dấm, ôi ôi… Hai món chay còn lại coi như xong.
Ánh mắt hoàng đế qua lại giữa ta và đống đồ thừa, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt. Hắn nhìn một hồi thì đứng dậy. Hắn nói: A Cửu, nghỉ ngơi cho khỏe. Ngày mai, trẫm trở lại thăm ngươi.
Ta: Ngươi kêu ta là gì!
Bị hắn thấp giọng gọi một tiếng làm ta nổi da gà toàn thân, đến cả xưng hô cũng bị rối nùi. Chỉ có mẹ ta mới gọi ta là A Cửu!
Hoàng đế: Ngươi là thê tử kết tóc của ta.
Cho nên ngươi liền gọi khuê danh đó hả?!
Chờ chút, hình như thiệt đó bây. Dù sao phát ngôn ra lời đáng xấu hổ như vậy, LZN vẫn giữ nguyên xi mặt đơ như cũ.
Phảng phất như đang nói, vì ta là bà xã trên danh nghĩa của hắn nên hắn gọi nhũ danh của ta là bình thường dị á. Không liên can tới tình cảm cá nhân, chỉ tương đối thích hợp nếu làm dị thôi.
… Ta chợt có chút hiểu hắn.
Nhưng chờ ta hồi thần thì hắn đã đi mất đất. Xem ra “có chút hiểu” mới nãy là ảo giác thôi. Té ra bệ hạ ngươi ghé qua chỗ ta thiệt tình là vì ngược ta đó hả?!
Ế, ta đây tuyệt đối không có ý muốn hắn ngủ lại đâu nhá.
Mà tùy hắn đi, A Cửu thì A Cửu, thích gọi sao cũng được. Dù sao đánh chết ta, ta cũng không dám gọi hắn là A Ninh.
Hoàng hậu nương nương dọa khóc con nít – Chính sơ khắc lục phân ngày Nhâm Thân tháng Bính Ngọ năm Đinh Dậu
– – – – o0o – – – –
Chào các cưng! LZ bận rộn cả ngày nay, bây giờ ta phải bắt đầu phụ trách một ít công việc của hoàng hậu rồi.
Cụ thể bận rộn cái gì hả? Vậy phải chờ tối về mới báo cáo với các cưng được, ta chỉ có thể thừa dịp đợi ngọ thiện để trả lời một số bình luận của các cưng thôi. Ngọ thiện vẫn là cháo, không cần hỏi.
Có người nghi ngờ ta giả ngu, này… ờ thì cũng có một chút →_→.
Cũng không phải ý nói ta tin LZN thầm mến ta thiệt, à, sau này chúng ta cứ dùng N thay thế cho LZN đi hen. Tương đối mà nói… Ta không tin có loại khả năng này, cho nên sẽ vô thức bỏ qua phương hướng lý giải này.
Dù sao hậu cung không phải chỉ có mình ta! Người khác đều là nữ nhân! Hôm nay, ta gặp được hết các nàng rồi. Theo cách nói của các cưng thì N phải là thẳng nam chân chính ấy.
Quay lại, thật sự là ta không có quen N khi còn bé. Ta không quá hiểu biết về hắn, cũng rất khó tưởng tượng ra cảnh hắn chờ ta mười năm, trái tim tràn ngập mong ước có thể cùng ta một đời một đôi.
Dù sao thì mỹ nhân chốn hậu cung chỉ có tăng chứ không có giảm. Nếu như có thật, chúng ta cũng chỉ có thể thẳng về hướng một đời một đôi cùng đánh người mà tiến tới thôi (′? ω? ‘).
Nhưng rất cám ơn ý kiến của các cưng, lần sau có cơ hội, ta sẽ thử xem xét khả năng “N thầm mến ta”.
Quay lại, không phải chúng ta đã hứa với nhau là không tự hỏi, không suy đoán, không bóc tài khoản rồi ư (゜-゜).
Các cưng đừng có đùa bỡn ta đó! Sẽ không nhận ra ta đó chứ! Không thể nào đâu, ta đã nói ta có đổi tên rồi mà.
Nhưng vì phòng ngừa vạn nhất… Thúc thúc, nếu ngươi thật là thúc thúc ruột của ta ấy, ngàn vạn lần đừng nói cho mẹ ta biết ta đang post bài ở đây nhá, có được không?
Ừa, ta post bài này cũng không phải để oán trách gì, chỉ là lòng ta không có bệ hạ, cũng không biết phải làm hoàng hậu như thế nào, may mà có các cưng nghe ta nói. Ta không bài xích việc ngồi ăn chờ chết, nhưng ta sợ mình lỡ bỏ qua sự thật rồi cuối cùng bị làm thịt khi nào không hay á Σ(?Д? ).
Cuối cùng, A Cữu đương nhiên là nhũ danh của ta chứ không phải khuê danh, nhưng hoàng đế mở miệng nói thê tử kết tóc gì đó trước, ta chỉ phối hợp hắn phun tào chút chút thôi, nồi này là của hoàng đế nhá.
Cứ vậy đi, LZ phải đi uống cháo đây.
Hoàng hậu nương nương lương thiện tẫn trách – chính nhất khắc tứ phân ngày Quý Dậu tháng Bính Ngọ năm Đinh Dậu
= = = = =
Lời người biên tập: Đã lười chú thích rồi mà toàn thấy từ dễ nên không muốn chú thích luôn :v Ai thấy khó hiểu từ nào xin hãy lên tiếng, mị sẽ bổ sung :v